摸魚兒·古城陰()拼音版、注音及讀音
摸魚兒·古城陰拼音版、注音及讀音:
文學家:
mō yú ér gǔ chéng yīn
摸魚兒·古城陰
gǔ chéng yīnyī chuān xīn jìn,tiān rán chén wài yōu jué。shuí jiā huàn chū qiān jī jǐn,yí shì ruǐ xiān yún zhī。huán yàn xí。biàn zòng yǒu wàn huā,cǐ jì wú yán sè。qīng fēng liǎng yè。jiǒng yù shù sēn qián,bì tǒng mǎn zhù,gòng zuò zuì xiāng kè。zhǎng dī lù,hái yì xī hú jǐng wù。yóu chuán céng diǎn kōng bì。dāng shí zǒng fù líng yún qì,fǔ yǎng dùn chéng jīn xī。chóu yì jí。gèng duì jǐng xiāo níng,chàng wàng tiān xī běi。guī lái rì xī。dàn zhǎn zhuǎn wú mián,fēng líng shuǐ guǎn,lěng jìn wǔ gēng yuè。
古城陰、一川新浸,天然塵外幽絕。誰家幻出千機錦,疑是蕊仙云織。環燕席。便縱有萬花,此際無顏色。清風兩腋。炯玉樹森前,碧筒滿注,共作醉鄉客。
長堤路,還憶西湖景物。游船曾點空碧。當時總負凌云氣,俯仰頓成今昔。愁易極。更對景銷凝,悵望天西北。歸來日夕。但展轉無眠,風欞水館,冷浸五更月。